Diễn đàn 12A6-NTB
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn 12A6-NTB

Diễn đàn những người bạn đã từng chung lớp 10,11,12A6 Trường PTTH Nguyễn Thái Bình 1984-1987


You are not connected. Please login or register

Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết, đêm qua, sân trước, một nhành mai...

+11
dhatram
tdmuoi
ptnhanh
qhthai
dtnghia
ttha
sonkim
ptnthuy
ltdhung
nthao
nttuyen
15 posters

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10

Go down  Thông điệp [Trang 10 trong tổng số 10 trang]

451Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty So Sorry... Thu Jun 18, 2009 7:54 am

sonkim



Đã có "Thơ ngậm 3 " rùi...Thấy có người phát ốm Sad
Nên làm bài cáo lỗi vậy ( mạn phép dùng câu,từ hành văn của T.Tuyền)

Pó tay rùi lại Pó chân luôn
Trói con chữ lại đem hỏi tội
Pó trên Pó dưới..."nghỉ chơi" bạn
Đánh cho "ứ ừ"...Cố Tri ha
Ốm lên..sợ xuống..còn "nghỉ phép"
Sặc mùi..phát shit..Thơ ngậm ngùi.

Smile Chúc những ai muốn ỐM..thì được Ốm!!
..............................

Ai nơi đây mở quán Tri Kỷ
Ta ghé vào dạo khúc hỷ hoan
Chỉ mong Ai nghe đừng giận dõi
Nhân gian mấy ai...tặng tiếng cười.

( Note : Mình chỉ là Họa Sỹ,Không phải nhà Thơ What a Face ...Thơ không đúng luật Basketball )

452Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thơ tình tứ tuyệt Thu Jun 18, 2009 12:20 am

nttuyen




Đánh mất
- Nguyễn Thị Kim Qui

Khi chia tay,
ta đã mất nhau rồi
Đâu có nghĩ lại còn lần mất nữa !
Lần mất sau còn đau hơn dao cứa :
Em đánh mất mình,
Anh vĩnh viễn mất em !


--------



Không đề - Nguyễn Thụy Kha

Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ
Rơi cơn mưa ban trưa
Chợt thấy hồn mình tách thành hai nửa
Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa.


--------



Chim kêu bên nhà người cũ - Đoàn Vị Thượng

Thương con chim cũ
Hót mãi bên hè
Gã tình nhân mới
Biết gì mà nghe ?


--------



Không đề - Nguyễn Sĩ Đại

Mận vừa đơm trắng ngõ
Biết là đã mùa xuân
Em vẫn còn ở đó
Thế mà thành cố nhân


--------

453Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty "Pó tay" !!! Wed Jun 17, 2009 11:47 pm

nttuyen



. Cố ý hiểu sai (ý người khác)... còn làm thơ ... thẩn, gây "hậu quả" nghiêm trọng (ví dụ như đọc thơ ... thẩn xong thấy bị "khủng bố" kinh khủng), là bị phạt "nghỉ chơi" nghe bạn ! geek
. Thường thì hoạ sỹ chuyển sang thơ ca cũng không đến "nỗi" nào, sao thơ này sặc "mùi" phát-xít. Đọc xong, T. muốn phát "ốm" vì ... sợ. Chợt nghĩ đến... sáng tác thứ ba..., chắc T. phải xin Ban điều hành "nghỉ phép" mấy bữa. Sad . Chít mất...

---------

454Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Hay - Đừng thôi....Ngậm nữa...? Wed Jun 17, 2009 5:04 am

sonkim



Very Happy
Trời,Thanh Tuyền chào cố nhân sao No
Mà còn cái gì ..Ngậm...Rồi lại đừng thôi...thôi đừng bom bom

Ai bảo Ai ...Thôi đừng ngậm nữa
Ai ứ ừ Ai chả buông đâu
Nơi dòng đời Ai biết nông sâu
Ai ứ ứ thì ai cứ ngậm..
..............
Chốn nhân gian mấy ai try kỷ
Câu vui đùa xin đừng để bụng Very Happy
Để mai sau khi đã bạc đầu
Răng chả còn lấy đâu mà ngậm.

( Note : Mình chỉ là Họa Sỹ,Không phải nhà Thơ What a Face ...Thơ không đúng luật Basketball )



Được sửa bởi sonkim ngày Sun Jul 19, 2009 7:32 pm; sửa lần 1.

455Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thôi đừng ... ngậm nữa !!! Tue Jun 16, 2009 11:36 pm

nttuyen



Vậy là sau một thời gian dài im hơi lặng tiếng, "nhắm mắt ngậm miệng", lặn sâu dưới đáy đại dương ( T. suy luận theo email của bác Hảo "mắng vốn" trên mạng hôm kia ), Kim đã chịu trở lại, mở ... miệng để "làm thơ". Ít ra cũng phải "chào sân" cỡ vậy mới được chứ ! (tự sáng tác thơ (?) - dẫu là thơ ... ngậm Wink )
Quay lại "cộng đồng" A 6 lần này, để mọi người bàn tán, "mắng vốn" kiểu này, bạn tính gây "scandal" hả ? Hồi còn học ở A 6, bạn ít gây chú ý, nhưng T. ngồi bàn trước bạn, còn nhớ rõ, bạn là một cây "nghịch ngầm". Vậy nên bây giờ, sau chừng đó thời gian, quậy "đục" nước đại dương còn được, việc gì "nghịch" mà phải "ngầm", đúng không ?
Khi Kim quay trở lại Đức, nói thật, T. cũng đoán bạn sẽ "lặn" khá lâu bởi : con "rất" nhỏ, vợ "rất" trẻ, lại "rất" xinh, bản thân thì chăm con "rất" pro... nên bạn ... chìm "rất" lâu là điều "rất" ... dễ đoán được Exclamation .
Hoan nghênh Kim trở lại với A 6. Mong bạn sẽ "siêng năng" lên forum, hùn hạp tí công sức để duy trì "thành quả" lần hội ngộ trở lại của tập thể A 6, mà bạn cũng góp phần từ đầu đó. Like a Star @ heaven


---------

456Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thơ ngậm... Tue Jun 16, 2009 9:26 pm

sonkim



Đêm Nay
Ta vẫn là Ta như thủa nào
Mở miệng là nói...chuyện tào lao
Thời gian trôi qua nào ai tiếc
Đánh đôi dòng chữ lòng nghẹn ngào
Đêm nay giăng kín ngàn tâm sự
Trời đây Trăng đó biết làm sao?



( Note : Mình chỉ là Họa Sỹ,Không phải nhà Thơ What a Face ...Thơ không đúng luật Basketball )
Sơn Kim

457Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thơ ngậm... ngậm ngùi Tue Jun 16, 2009 2:13 pm

nttuyen



Vài khúc thơ tình tứ tuyệt nhe các bạn.

Áo đỏ - Vũ Quần Phương

Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cây xanh như cũng ánh theo hồng
Em đi thắp lửa trong bao mắt
Anh đứng thành tro, em biết không ?

----


Tình ta - Nguyễn Tất Nhiên

Trời mưa không lớn lắm
Nhưng đủ ướt đôi đầu
Tình ta không lớn lắm
Nhưng đủ làm khổ nhau.

------


Hoa ngâu - Lê Thị Kim

Em có chồng rồi ta vắng nhau
Một hôm chợt gặp giữa vườn ngâu
Em đi gót nhẹ hơn ngâu rụng
Sợ chạnh lòng ai ... những nổi đau.

------


Có khi nào - Bùi Minh Quốc

Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng, chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu ?

-------

458Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thơ Ngậm Ngùi Sun Jun 14, 2009 8:10 pm

ltdhung

ltdhung

Đỉnh Sầu Đông

Trên đỉnh sầu đông lá rơi nhiều
Có con chim nhỏ đứng buồn hiu
Cất tiếng lẽ loi chim gọi bạn
Ta nghe lòng cũng thấy cô liêu

Chim về rủ cánh buồn ngơ ngác
Trên đỉnh trời sầu sương gió bay
Tìm bạn xa xôi không toại ý
Theo tiếng chim buồn nghe mắt cay

Một chiều chợt đến, một chiều xa...
Nắng rớt ngoài hiên cũng nhạt nhòa
Có người con gái về phương đó
Để lại bên song vệt nắng mờ


Uẩn Khúc

Ngày đi,
đêm tới,
sầu rơi!
Nghe trong ấm ức,
mộng đời vỡ tan.
Hoang liêu,
ngày tháng thu tàn.
Buồn nghe quạ thét trên hàng phong thưa
Tìm trong ký ức
ta, xưa.
Bao năm,
chỉ thấy,
gió, mưa
ngập hồn.

Dốc đời trơn,
bước mất, còn.
Chân chùn,
hụt hẫng,
gót mòn
lãng phiêu.
Dòng người tất bật,
muôn chiều
Riêng ta,
lả bước,
bóng xiêu bên đường.


Vết Khôn Cùng

Ta chờ gì giữa cơn mưa
Mà nghe nặng trút,
vẫn chưa muốn lìa
Chỉ ta về,
lạnh đêm khuya
Thinh không lặng khóc,
đầm đìa hư vô.

Gió lùa,
hương sắc,
nhạt mờ
Cánh khôi nguyên khép
bên bờ...lao lung
Gió đâu cứ thổi lạnh lùng
Ta khâu mãi vết khôn cùng,
buốt căm!


Về Đâu Ngày Mai?

Biết về đâu nữa,
ngày mai...
Tôi như chiếc lá,
dần phai trên cành.
Tình về đâu nữa,
mong manh
Phải chăng,
như sợi chỉ mành treo chuông?

Ai gieo,
những sự nhiễu nhương?
Cùng bao nghiệt ngã,
vây nguồn,
phân ly
Sương mù giăng lối tương tri
Lòng mang nặng khối sầu bi,
ngậm ngùi

Biết về đâu nữa than ôi!
Nghe mai ước hẹn,
cho hồi ức...
đau!
Đời sao lắm nỗi bể dâu
Nụ yêu nở thoáng,
tàn vào phù vân

Bước lần,
từng bước,
gian truân
Hồn theo cánh gió,
phân thân,
cõi buồn
Xa rồi,
mộng mị hư không
Cơn mê dần cạn,
mưa giông chẳng tàn


Tâm Thức

Tàn xuân lất phất mưa bay
Năm năm, tháng tháng đổi thay bốn mùa
Bên song bao đợt gió lùa
Rơi qua khung cửa, âm thừa chơi vơi

Vọng vào ký ức mù khơi
Gọi đời đã mất, một thời rất xa
Động sâu tâm thức vỡ òa
Trong trùng điệp sóng hồn ta đắm chìm

Ngụp trong bể cả ưu phiền
Bơi trong hụt hẫng kiếm tìm cái ta
Dòng đời gió táp mưa sa
Nhân sinh nặng gánh bôn ba, muộn phiền



Đêm!

Đêm nghe...
Gió phập phồng bên khung cửa
Côn trùng hòa tấu,
Những điệp khúc bi ai
Như gọi thời gian trở về hồn
Đâu quá khứ nào tương lai?
Trong cõi hư vô mịt mù
Đến đi chẳng tự mình
Soi tâm bên dòng sông ký ức
Mới hay!
Tóc đã nhạt xanh mà ảo tưởng vẫn xa vời...
Đêm đen mênh mông...
Ẩn hiện những mơ hồ
Ngoảnh mặt, Chỉ thấy hư không!


Không Bến

Mỗi ngày nỗi nhớ trong tôi
Vấn vương theo với mây trôi bạt ngàn
Nghe mưa sầu bỗng dâng tràn
Niềm riêng ấp ủ ...Ngỡ ngàng lệ rơi

Dạt dào con sóng ra khơi
Qua bao nhiêu ngả nước trôi về nguồn ?
Thuyền tôi nặng những u buồn
Chở bao nỗi nhớ lịm hồn tái tê

Lang thang trong cõi u mê
Thuyền tôi không bến biết về nơi đâu ?
Mịt mù sóng nước , bể dâu
Cánh bườm lạc lối, chìm sâu bẽ bàng

Trải bao sóng gió phũ phàng
Thuyền tôi tan tác giữa làn sóng qua
Thuyền giờ đắm giữa phong ba
Vùi chôn trắc trở xót xa ngậm ngùi

459Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Paris có gì lạ không em - Elvis Phương Sat Jun 13, 2009 10:32 pm

nthao



Bài này hay thật, mình post luôn bản nhạc này các bạn nghe

460Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Paris có gì lạ không em ? - Nguyên Sa Sat Jun 13, 2009 6:31 pm

nttuyen



Giới thiệu với các bạn một bài hay của tác giả Nguyên Sa. Bài này được nhạc sĩ Phạm Duy (?) phổ thành nhạc phẩm cùng tên, nổi tiếng vào những năm 70 thế kỷ trước.

PARIS CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM ?
Nguyên Sa

Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim

Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em ?

Em có đứng ở bên bờ sông ?
Làm ơn che khuất nữa vừng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng

Anh sẽ thở hơi trong sương khuya
Mỗi lần tan một chút sương sa
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nhìn trong gió đưa...

Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay...

Anh sẽ chép thơ trên thời gian
Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
Vì em hay một vầng trăng sáng
Đã đắm trong lòng cặp mắt em ?

Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
Anh đàn mà chả có âm thanh
Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung...

Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen ?...

----------

461Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thơ tình cuối mùa thu - Xuân Quỳnh Thu Jun 11, 2009 8:11 pm

nttuyen



THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU
Xuân Quỳnh

Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá.
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em.
---
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
---
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão.
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.
---
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em.
---
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại...
- Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may

462Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Đôi ta Sun Jun 07, 2009 9:13 am

ptnthuy

ptnthuy

Mà anh hay em trong tim đều rạn ,
Đều chôn sâu hình -ảnh một người mơ!
Bây giờ đây quấn -quít ,hiện bây giờ
Chỉ biết có đôi ta là đang sống ,
Đang cho nhau ngọt ngào và đang mộng ;
Cố làm lơ không biết đến thời gian,
Đến bông hoa tàn-tạ với trăng ngàn ,
Đến những tình -duyên chung quanh thất vọng;
-Nhiều hành tinh tan đi vì đã lỏng.
Ôi muôn năm! giấc mộng đã đời chưa?
Hàn mạc Tử



Được sửa bởi ptnthuy ngày Sun Jul 18, 2010 12:02 pm; sửa lần 1.

nttuyen



Vậy là Hảo lại "lên tiếng" rồi. T. đang "tâm tư" : Hổng biết sao bạn góp một bài rồi "lặn mất tăm" ?
Hùng , Hảo và các bạn có đọc mail thầy Kiêm gửi Qúy chưa ? Thầy còn nhớ lớp 12A 6 tụi mình nhiều đó chứ. KHi mới rời trường, T. thỉnh thoảng vẫn gặp thầy ở hồ bơi Đệ nhất KS. Thầy bơi sải "cừ khôi" luôn. Tuy nhiên, giờ bơi là vào lúc sáng sớm, sau đó ai cũng vội vàng ra về, mình lại mắc cái tật cố hữu là ... ngại, cũng vì tật này mà sau đó tuy có gặp vài bạn nữa nhưng lại bỏ qua cơ hội nối lại liên lạc. Ra trường, chúng ta hình như chỉ liên lạc trong các nhóm nhỏ, để rồi phải hơn ... 20 năm sau mới ..."sum vầy". Đôi lúc, T nghĩ có lẽ do "cách xa" một khoảng thời gian thật lâu như vậy nên khi có "nhân duyên hội ngộ" , ta đã "gắn kết" thật suôn sẽ, như là một lẽ tự nhiên vậy. Giống như mỗi người chúng ta bỗng nhiên tìm lại được một tình thân : bình an, thấu hiểu, không điều kiện...
T. muốn một lần nữa cám ơn ban "cán sự" lớp (dùng từ ngày xưa không biết còn hợp không ) đã không quản công để gầy dựng lại "tình thân" này.
Cám ơn thêm "các quý vị" đã tạo ra forum này. (Nhờ nó, T. được "khai sáng" nhiều - vụ này khai thiệt : mới biết online, lên forum, viết "bài"... lần đầu tiên đó- và cảm thấy được "nâng đỡ" nhiều về tinh thần...). Cám ơn ... đã cho chúng ta cơ hội gặp lại nhau lần nữa !


-------------

464Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Gái Ở Chùa Fri Jun 05, 2009 10:20 am

nthao



Hàn Mặc Tử


Rừng thiền thấp thoáng dạng quần thoa
Khuê các trâm anh cũng rứa à?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Cuộc đời mới thế đã lo xa

Nhạt mùi son phấn say mùi đạo
Chán cảnh phiền ba mến cảnh chùa
Dì nguyệt trớ trêu lòng dạ thiễm
Trăm năm nỡ để thiệt thòi hoa.

465Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Đây Thôn Vĩ Dạ Fri Jun 05, 2009 10:18 am

nthao



Hàn Mặc Tử


Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên,
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
Thuyền ai đậu bến Sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa,
Áo em trắng quá nhận không ra...
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh,
Ai biết tình ai có đậm đà?



Được sửa bởi nthao ngày Sat Jun 06, 2009 7:56 am; sửa lần 1.

nttuyen



.Vừa qua, nhờ Hùng mà quán "thu nhập" cũng ổn. Đỡ phải "sang" quán. Cám ơn nhiều.

. Hôm nay , nhân dịp sắp "hội ngộ A 6" , mình giới thiệu với các bạn bài thơ Vườn trong phố của cố tác giả Lưu Quang Vũ. Bài này viết năm 1967, được những người trẻ - vừa rời ghế nhà trường - thời đó và những người trải qua th.kỳ chiến tranh thập niên 60-70 ở miền Bắc, rất hâm mộ.

VƯỜN TRONG PHỐ
Lưu Quang Vũ

Trong thành phố có một vườn cây mát
Trong triệu người có em của ta
Buổi trưa nắng bầy ong đi kiếm mật
Vào vườn rồi ong chẳng nhớ lối ra.

Vườn em là nơi đọng gió trời xa
Hoa tím chim kêu bàng thưa lá nắng
Con nhện đi về giăng tơ trắng
Trái tròn căng mập nhựa sinh sôi.

Nơi ban mai cỏ ướt sương rơi
Một hạt nhỏ mơ hồ trên má
Hơi lạnh nào ngón tay cầm se giá ?
Suốt cuộc đời cũng chẳng hiểu vì sao …

Nơi đêm khuya vọng lại tiếng còi tàu
Bỗng nhớ xa xôi những miền đất nước
Nơi bài hát lên đường ta hẹn ước
Nơi góc vườn ta để quên chùm hoa…

Nơi vòm lá rì rào xao động cơn mưa
Quả ngọt chín khi mùa ve lại đến
Những chân trời màu hồng những chân trời màu tím
Những ngôi sao bàng bạc cả hoàng hôn.

Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm
Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc
Se sẽ chứ, không cánh buồm bay mất
Qua dịu dàng ẩm ướt của làn môi.

Dưa hấu bổ ra thơm suốt ngày dài
Em cũng mát lành như trái cây mùa hạ
Nước da nâu và nụ cười bỡ ngỡ
Em như cầu vồng bảy sắc hiện sau mưa.

Đến bây giờ đánh giặc anh đi xa
Nhìn lại mảnh vườn xưa thấy hẹp
Biết bao điều anh còn chưa nói được
Rối rít trong lòng một nỗi em em.

Rừng rậm đèo cao anh đã vượt lên
Theo tiếng gọi con tàu ngày bé dại
Vườn không níu được bước chân trở lại
Nhưng lá còn che mát suốt đường anh.

Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh
Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật
Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất
Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.

---------

Các bạn nối tiếp bằng một bài của Xuân Quỳnh nhé ! (Thuyền và biển, Thơ tình cuối mùa thu ... ).

Thân mến.

467Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Đình tiền tạc dạ nhất chi mai Sun May 24, 2009 11:32 pm

ltdhung

ltdhung

(Nhân đọc bài về Mãn Giác thiền sư của Thanh Tuyền, mình cũng xin góp 1 bài)
Nói đến những người tu hành, chúng ta thường liên tưởng đến cuộc sống khổ hạnh, bi quan, yếm thế. Nhưng khi đọc những bài thơ kệ của những vị thiền sư, chúng ta lại thấy hình ảnh trái ngược : những vị thánh sống cuộc đời ung dung tự tại, luôn lạc quan yêu đời. Do đã nhận chân được bản chất vô thường và tánh không của vạn pháp, xuân đến hoa nở, họ thưởng thức vẻ đẹp của hoa, nhưng khi xuân tàn hoa rụng, họ không luyến tiếc hay buồn khổ , đã là định luật tự nhiên thì dù có muốn cũng không cưỡng lại được (ai cũng biết điều đó nhưng có mấy ai tránh được cảm xúc đau buồn, thậm chí còn "nhuộm đen" cảnh vật như câu "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"). "Cành mai của Thiền sư Mãn Giác vẫn nở trước sân dù mùa Xuân đã tàn hay mùa Xuân chưa đến". Vua Trần Nhân Tông, người sáng lập ra dòng thiền Trúc Lâm , cũng có bài thơ "Xuân Vãn" (Cuối Xuân) với ý này :

Thuở bé chưa từng rõ sắc không,
Xuân về hoa nở rộn trong lòng.
Chúa Xuân nay bị ta khám phá,
Thiền bản, bồ đoàn, ngắm cánh hồng.


Cũng như bao người, khi còn bé, tâm Ngài cũng dính mắc vào cảnh vật mùa xuân (còn mình là tiếng pháo xuân làm "rộn" trong lòng, đến giờ vẫn còn tiếc mỗi khi xuân về không được nghe tiếng pháo). Ngài nhường ngôi vào năm 41 tuổi (trạc tuổi tụi mình hiện giờ) rồi về núi Yên Tử xuất gia. Đến khi đạt đạo, Ngài ngồi ngắm hoa rơi một cách bình thản (nguyên gốc 3 từ cuối là "khán trụy hồng" tức là ngắm cánh hồng rơi). Các vị thiền sư đã đạt được cái "vô tâm" (cái tâm không dính mắc) vào ngoại cảnh nên tâm luôn được an lạc (trạng thái tâm mà trong bài "Đi tìm chánh niệm", ông Nguyễn Sầu Riêng đã gọi một cách "bình dân" là cái "hạnh phúc vô cớ").
Đọc thơ của các vị thiền sư, nhiều khi mình nghĩ, mấy ông này mới thật là "tham", họ không tham những thứ "hạnh phúc" ngắn ngủi, không bền vững của thế gian, mà "tham" cái "hạnh phúc vĩnh cữu", không cần phải rượt đuổi tranh giành, mà luôn luôn có mặt mọi lúc mọi nơi. Ôi ! đến đời kiếp nào mình mới có được cái hạnh phúc đó (cái vụ này giống như không bỏ tiền ra mua vé số mà mong trúng độc đắc quá). Chợt nhớ mấy câu thơ ở chùa Huyền Không :

Tuyết mây sương khói bóng mình
Phủi rơi ngày tháng phiêu linh đường dài
Lên đường mốt hẹn, chờ mai
Chợt đâu sinh tử vỗ vai cười xòa

468Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Ngày xưa ... Hoàng thị Fri May 22, 2009 11:01 pm

nttuyen



Bây giờ là một bài thơ ... nhẹ nhàng nghe các bạn .

NGÀY XƯA ... HOÀNG THỊ

Phạm Thiên Thư
( Đề tặng Hoàng Thị Ngọ
)

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng
Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn
Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng
Lòng sao rưng rưng
Như mây trời ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở

Thương ơi ! vạn thưở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau

Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau...
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ
Muời năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu

Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua

Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi ! muôn thưở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời

Tình ơi !... tình ơi !

nttuyen



Gửi Hùng
Tuyền đã xem "Father and Daughter" Hùng load cho forum này . Mình xem nó lần đầu trên VTV và sau đó không cách gì xem lại hay biết tên phim để tìm. Khi tìm được nó ở đây, mình đã xem liền ba bốn lần. Với mình bộ phim không chỉ hay. Nó hoàn hảo và cho mình một cảm giác không thể diễn đạt. Lúc nào, lần nào xem , mình cũng hết sức "cám cảnh"... Cám ơn Hùng vì mình lại được xem lại nó (nói thành thật đó).

. Về bài thơ vừa rồi, nếu nguyên tác như vậy thì đúng tác giả là Lê Minh Quốc rồi, vì đó mới đúng "chất","giọng" thơ của ông này.
Bài T. sưu tầm chắc được người ta "chế" lại cho "nhẹ" hơn, tuy vậy lại làm mất đi cái "bạt mạng"riêng có của thơ ổng.
Bye.

ltdhung

ltdhung

Trong mục sưu tầm H có đưa lên bộ phim hoạt họa về tình cảm cha con "Father And Daughter" cũng rất hay, Tuyền đã xem chưa ?
Mình tìm bài này trên mạng thì ra trang Thơ Lê MInh Quốc. Nguyên tác như sau :

CÒN CHA GÓT ĐỎ NHƯ SON

Cha mẹ như núi Thái Sơn
Như nước trong nguồn nuôi con khôn lớn
Con lớn lên làm báo đời ngã ngớn
Làm kẻ tình si đi đứng giữa cõi đời

Đi đứng nghênh ngang huênh hoang tiếng cười
Con chạy theo đuổi cuộc tình bạc bẽo
Ở quê nhà cha già như trái héo
Cơn ho khan đục khoét hết đêm dài

Con vô tâm đi hết một đời trai
Trai vui buồn quay cuồng theo âm nhạc
Người tình phụ ném giọng cười khinh bạc
Con lại hào hoa đón nhận hết về mình

Lúc ấy cha nằm lắng đợi bước chân
Từng bước con về như thuở nào chập chững
Như lắng đợi từng phút giây linh ứng
Lìa khỏi trần gian nhắm mắt với xuôi tay

Con dửng dưng rượt đuổi cuộc tình dài
Nhan sắc đàn bà là đà qua trí nhớ
Quên bóng cha già kiệt dần từng hơi thở
Gọi con về gần trước lúc đi xa

Vĩnh biệt từ nay không còn gặp được cha
Con trở về nhà. Và lần đầu con khóc
Lần cuối cùng con rùng mình khi đọc
Câu ca thuở nào mẹ hát ru con :
Còn cha gót đỏ như son


15.3.1991

471Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Còn cha gót đỏ như son Thu May 21, 2009 11:04 pm

nttuyen



Mình mất cha đã hơn mười lăm năm. Dù khi cha mất mình đã ... thành niên và cho đến giờ, cũng sắp được coi là ... thành nhân, càng lúc mình càng thấm thía hơn câu : "Còn cha gót đỏ như son"

CÒN CHA GÓT ĐỎ NHƯ SON


Ơn Cha như núi Thái sơn
Như nước trong nguồn nuôi con khôn lớn.
Con đơn giản thơ ca như là đang giỡn
Nên làm tình si đi đứng giữa đời.
Đi đứng hiên ngang và phóng túng nụ cười
Con chạy đuổi theo cuộc tình bạc bẽo.
Đã quên bẵng cha già như trái héo
Cơn ho khan đục khoét hết đêm dài.

Con vô tâm đi hết một đời trai
Trải vui buồn quay cuồng theo tiếng nhạc
Người tình phụ ném nụ cười khinh bạc
Con lại hào hoa đón nhận hết về mình.
Lúc ấy Cha nằm lắng đợi bước chân
Từng bước con về như thưở nào chập chững
Như lắng đợi từng phút giây linh ứng,
Lìa khỏi trần gian nhắm mắt xuôi tay.

Con dửng dưng theo đuổi những cuộc tình
Nhan sắc các em đầy trong trí nhớ
Quên bóng cha già kiệt dần từng hơi thở
Gọi con về gần trước lúc đi xa.

Vĩnh viễn từ đây con không được gặp Cha
Con trở về nhà và lần đầu con khóc
Lần cuối cùng con rùng mình nhớ lại
Câu ca thưở nào Mẹ hát ru con :
"Còn Cha gót đỏ như son"


(Sưu tầm - Có bạn nào biết tên tác giả không? )

472Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Mẹ - Đỗ Trung Quân Wed May 20, 2009 1:18 am

nttuyen



MẸ
Đỗ Trung Quân


Con sẽ không đợi một ngày kia khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc,
Những dòng sông ra đi có trở lại bao giờ .
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt,
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua.

Mỗi ngày qua con càng thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian ? Ai níu nổi ?
Con mỗi ngày một lớn khôn,
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi,
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con không đợi ngày kia có người cài cho con lên áo một bông hồng,
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ.
Mỗi ngày qua đang cài cho con lên áo một bông hồng,
Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ ?

Ta ra đi nhiều năm xa vòng tay của Mẹ.
Sống tự do như một cánh chim bằng.
Ta làm thơ cho đời và cho biết bao người con gái,
Có bao giờ thơ cho Mẹ ta không ?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
Đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân dẫm lên trái tim ta - độc ác
Mà vẫn đêm về thao thức làm thơ.
Ta quên mất thềm xưa, bóng Mẹ ngồi chờ,
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi.
Ta mãi mê trên bàn chân rong ruổi
Mắt Mẹ già thầm lặng dõi sau lưng.
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
Mấy ai đi qua
Mấy người dừng lại ?
Sao Mẹ già cách xa ta đến vậy
Trái tim âu lo vẫn vội vã đi tìm ?
Ta vẫn vô tình, ta vẫn thản nhiên.

Hôm nay ...
Anh đã bao lần dừng chân trên phố quen
Ngã nón chào đoàn xe tang qua phố
Ai mất mẹ sao lòng anh hoảng sợ
Tiếng khóc kia - bao lâu nữa của mình ?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
Trên đời Mẹ bao năm rồi tăm tối.
... Bài thơ như một nụ hồng,
Con cài sẵn cho tháng ngày ... sẽ tới !


--------

nttuyen



Gửi Hùng !
Như đã nói mình thích mấy câu thơ này nên đặt tên gọi là cho thơ ... thẩn tí. Mình nghĩ người ta có khi (hay có ngày) tâm trạng bổng khác nhiều : vui hơn , buồn hơn, âu lo hơn, hạnh phúc hơn hoặc ... tỉnh thức ra, mình sẽ tâm đắc hay "thích chí" một đoạn hay một bài thơ nào đó (miễn là thơ - "thay lời muốn nói" vậy - nên mình mới đặt nó ở mục này. ) Nên nội dung là thoải mái ( hổng vi phạm "thuần phong mỹ tục " là được rồi ). Viết cho bớt "ế" , kẻo không T. phải bắt chước đệ tử "ông" huơ huơ... gì đó thì chít... drunken
Thân mến

474Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Thiền sư Mãn Giác Wed May 20, 2009 12:20 am

nttuyen



Tựa của chủ đề này là mấy câu thơ mà tôi rất "mếch". Nó cho thấy niềm hy vọng, vượt lên và hơn thế là sự trải nghiệm, thấu hiểu sâu sắc ... lẽ đời. Tôi vừa đọc được thân thế của người viết và "đầu đuôi" của đoạn thơ trên, viết ra để mọi người (hy vọng là có người ) tham khảo.
"Đình tiền tạc dạ nhất chi mai" trích trong bài kệ của thiền sư Mãn Giác.
Mãn Giác (1052-1096) tên thật là Lý Trường, người đất Lũng Triền, hương An Cách. Theo các nhà địa lý học lịch sử Hà Bắc, thì nay đó chính là xã Lũng Khê, huyện Thuận Thành, tỉnh Hà Bắc.
Ngài xuất thân dòng hoàng tộc. Cha là Lý Hoài Tổ, từng làm quan đến chức Trung thư ngọai lang dưới hai triều Lý Thánh Tông (1051-1072) và Lý Nhân Tông (1072-1128). Thiền sư Mãn Giác thưở nhỏ được vua Lý Nhân Tông sủng ái, đặt tên là Hoài Tín. Ngài xuất gia được Thiền sư Quảng Trí - trụ trì chùa Quân Đinh truyền tâm ấn. Ngài tiêu biểu là truyền thừa thứ tám của dòng Thiền Quang Bích.
Ngày 30 tháng 11 năm 1096, sư lâm bệnh, gọi đệ tử đến đọc kệ rằng:
"Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai"

"Xuân ruổi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai"

(Ngô Tất Tố dịch )

Cáo tật thị chúng ( Có bệnh bảo mọi người ) là tên của người đời sau đặt cho và đến nay, bài này vẫn được xem là bài kệ duy nhất mà người đời sau tìm thấy được, mặc dù Ngài viết rất nhiều.

(Trích [i]Đêm qua sân trước một nhành mai
của Nguyễn Tường Bách )

475Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Ký gửi Wed May 20, 2009 12:07 am

ltdhung

ltdhung

Mới sưu tầm được bài thơ này, định để ở gian hàng khác (vì bài này hơi buồn, không hợp với chủ đề ở đây). Nhưng nghe bà chủ tiệm than thở quá nên ký gửi tạm vào quán này

NHẠY CẢM
- Dinh Thu Hien -

Em đoán ra rồi! Thôi anh đừng nói nữa
Chỉ một lời đơn giản có gì đâu
Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã
Tự biết những điều không dám nghĩ từ lâu
Em đoán ra rồi! Anh cảm ơn em đi
Hãy thanh thản và nhẹ nhàng vĩnh biệt
Con đường một chiều sau lưng ai tha thiết
Mắt không dám buồn tê liệt giữa hàng mi
Em đoán ra rồi! Anh cảm ơn em đi
Xin đừng nói chia ly
Xin đừng nói những gì em khủng khiếp
Ðể em dối lòng em
Còn gì không khi anh chưa thốt ra lời giã biệt
Ðừng hiểu em hão huyền - em tự dối em thôi
Biết là anh đã xa - xa thật rồi
Lặng lẽ thế
Chia tay
Ðừng nói nữa
Em không đủ lòng bao dung tha thứ
Cho lời tạ từ sắp sửa buột qua môi
Ðiều ấy... Tim em biết trước rồi

476Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Than ... thở ! Tue May 19, 2009 11:43 pm

nttuyen



Sàn giao dịch này "ế " ghê ! Thôi ráng cầm cự cho "hết tháng". Không xong thì "sang quán" há !

477Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 10 Empty Áo lụa Hà Đông Tue May 12, 2009 11:18 pm

nttuyen



ÁO LỤA HÀ ĐÔNG
Nguyên Sa


Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Và mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa.

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em không nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

Em chợt đến, chợt đi anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chảy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng.

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

nthao



Có trang web này : http://vnthuquan.net/tho/
Các bạn tha hồ sưu tầm , đọc, ngẫm nghĩ ... forum mình có mục sưu tầm riêng các bạn có thể đưa vào đó theo từng chủ đề mình thích.

LÀ CHÚT HỒNG PHAI
Trịnh Công Sơn

Chẳng có gì đâu em ở lại
Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn
Tâm hồn một chút hồn cỏ lá
Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn.

Chiếc hôn xưa ấy là hôn cũ
Đã phai mờ trên những lối đi
Đường về là gió, là mưa, là bão lũ
Nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề.

Cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi
Hồng như chiếc hôn cũ đã tàn phai
Em ơi em ạ hồng mất dấu
Sẽ mất dấu hoài giữa hư không.

Hư không là gì hư không nhỉ
Là chút hồng phai chút hoài nghi
Hoài nghi là chiếc hôn có lẽ
Đã tàn phai quá giữa đường về

nttuyen



Ai sưu tầm thơ của người khác hay tự sản xuất thơ ... thẩn của mình thì cứ tải vào đây. Nhớ là phải hay mới được!

CHIẾC LÁ ĐẦU TIÊN
Hoàng Nhuận Cầm

Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ,
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu.

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu, xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rũ
Sân trường đêm - Rụng xuống trái bàng đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi ?

"- Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
"- Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao).

Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy
Trên trán thầy, xin tóc chớ bạc thêm.

Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng trên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi !

Em đã yêu anh, anh đã xa vời
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá ! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.



Bốn câu thơ cuối tôi nhớ được trong một bài báo nào đó suốt từ thời trung học, đến cách đây một năm mới có đuợc bài thơ này . Khi nào đọc cũng cảm thấy rất ... tâm trạng. Mong các bạn cũng cùng cảm nhận.

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 10 trong tổng số 10 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết