Diễn đàn 12A6-NTB
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn 12A6-NTB

Diễn đàn những người bạn đã từng chung lớp 10,11,12A6 Trường PTTH Nguyễn Thái Bình 1984-1987


You are not connected. Please login or register

Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết, đêm qua, sân trước, một nhành mai...

+11
dhatram
tdmuoi
ptnhanh
qhthai
dtnghia
ttha
sonkim
ptnthuy
ltdhung
nthao
nttuyen
15 posters

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Next

Go down  Thông điệp [Trang 7 trong tổng số 10 trang]

301Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 7 Empty Đám đông Mon Nov 02, 2009 9:59 pm

ltdhung

ltdhung

Đây là bài thơ được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát "Cô Bắc Kỳ nho nhỏ" rất dễ thương, góp vào ủng hộ cô chủ quán nhé.

(Nguyễn Tất Nhiên)

1.
cô Bắc Kỳ nho nhỏ
tóc "demi-garcon"
chiều vui thương đón gió
có thương thầm anh không?
cô Bắc Kỳ nho nhỏ
tóc "demi-garcon"
cười ngày thơ hết nụ
tình cờ thấy anh trông
khi không đường nín gió
bụi hết thời bay rong
khi không đường nín gió
anh lấy gì lang thang?
cô Bắc Kỳ nho nhỏ
tóc "demi-garcon"
chiều đạp xe vô chợ
mắt như trời bao dung
anh vì mê mải ngó
nên quên thù đám đông!


2.
đời chia muôn nhánh khổ
anh tận gốc gian nan
cửa chùa tuy rộng mở
tà đạo khó nương thân
anh đành xưng quỉ sứ
lãnh đủ ngọn dao trần!
qua giáo đường kiếm Chúa
xin được làm chiên ngoan
Chúa cười run thánh giá
bảo: đầu ngươi có sừng!
đời chia muôn nhánh khổ
anh tận gốc gian nan

cô Bắc Kỳ nho nhỏ
mắt như trời bao dung
hãy nhìn anh thật rõ
trước khi nhìn đám đông
hãy nhìn sâu chút nữa
trước khi vào đám đông!


1973

nttuyen



@ Bác Kim :
. Lại có việc phải "đi". Bác cảm phiền vẽ tranh một tay, còn tay kia "vẽ" thơ canh quán hộ ... nhé bác ! Đa tạ !!!
( Còn các bác khác nữa, sao lúc này chả thấy ủng hộ "quán" đây ??? )
---------

sonkim



Chỉ là đặt tình huống để làm thơ cho dễ thôi..chứ có ai dám trù Ai đâu.
Bên này 4 mùa rõ nét hơn ở Vn mình...bây giờ vào thu , lá rơi vàng cả con phố...
vàng ké mùa thu của T.Tuyền..

.................

Thu Xa

Anh nơi đây
dưới hàng cây trơ lá
bước đếm buồn
héo hắt tình xa..
hai mươi năm
gió reo trời lạ
nắng tím lòng
gọi mùa thu qua..
lá trút hết trong mùa thu đầu
cành bơ vơ từ ngày xa nhau..

Thu buồn lá trút
phút xa lòng đau đau mãi
lá lìa cành mong manh tình đổ
gió chiều khơi xác lá xa bay..
Thu buồn lá trút
xuống lòng phố mờ dấu chân
tình nhau xa mãi bước hoang vu
ta gọi em tiếng thu gọi buồn..

Thu buồn trút lá
trút hết lòng này
thả hồn theo mây
một chiếc lá bay
thiên thu..
gọi tình.


.............

nttuyen



. Không khí Sài gòn sáng sớm đã hơi se lạnh mùa thu. "Kiếm" một bài thơ mùa thu lạ lạ mời các bạn nhé !

BÂY GIỜ MÙA THU
Vũ Đình Minh

Gió tháng tám vu vơ rồi sẽ thổi về
cánh bãi ngô sẽ mềm vai áo
lá sẽ mượt sau những ngày giông bão
nhịp tim mình rồi mạch lạc như xưa ...

Sẽ đến ngày tóc mình ngã vào thu
hoa bèo tím chẳng mỏng manh như trước
chim nhạn sẽ bay về thưa thớt
cay đắng phai dần thành những bâng khuâng

Cây phượng dãi dầu lại trổ lộc vào xuân
búp xanh nõn nhắc hồi làm mầm biếc
thời nông nổi sẽ qua, dẫu có nhiều nuối tiếc
dễ gì quên như mọi chuyện cũ càng.

Giá được nguôi quên sau bao nỗi giận hờn
thì đêm đã chẳng dài đến thế
sợi tóc mềm kéo qua thời trẻ
sẽ phai màu sau mưa nắng, đấy em,

Bây giờ đã vào thu, nhịp đập bình yên
anh lại nhớ mùa hè nông nổi ấy
hoa bèo tím mỏng manh lắm đấy
nhưng điều này chẳng nói với hai ta ...

----------

nttuyen



. Bác Kim cứ "nhầm" mãi ! "Tiếc nuối" đây là cái bác nhà thơ ấy "tiếc nuối" , chứ chủ quán "em" xưa nay có làm "khổ" ai bao giờ, lấy gì mà ... tiếc nuối geek ; đọc chỉ thấy lạnh ... sống lưng . Cứ nghĩ đơn giản thế này : mình cũng chả "thần thánh" gì, lắm lúc cũng mắc lỗi lầm, bỗng rồi biết rằng mình sẽ mãi mãi không còn cơ hội để làm lại, để ... được tha thứ ! Sợ quá !!!
. Tuy vậy , đọc "tiếc nuối" của bác Kim, đặt tình huống là ... em chết ( hy vọng là hổng phải trù ... "em" chủ quán nha bác ), thấy thơ bác mang cảm giác thanh thản, ấm áp hơn nhiều . Chắc là trong tình huống này, trước khi ... em chết, không gây "ân oán" gì sâu nặng, bác hỉ Question

------------

sonkim



Thấy cô Chủ Quán tiếc nuối như vậy...
mình thử làm một bài tình huống tương tự...em chết...

...........................

Tiếc Nuối


Anh ngồi đây
lời tự tình gửi về chân mây
em nằm đó
mộng theo gió
hồn cỏ còn xanh..
đời mong manh
phù sinh kiếp người
ta mất nhau rồi
em ơi..
tình hỡi...
Hình còn đây
bóng đã khuất
người còn người mất
chưa kịp trả nhau
vết đau một thời..

Tiễn em chiều nay
tiếng em như..còn hát quanh đây
ngọt ngào vơi
nhạt cả trời này..
bóng tình nhớ
lòng như còn say
nhẹ vui buồn
hồn trắng theo mây
xin một đời cùng em nơi này
là ngọn cỏ
ru tình heo may...

........

nttuyen



. Mình vừa đọc được bài thơ này, ... lạ ,... và tiếc nuối quá (?). Mời các bạn cùng "nghe".

-----------

SỔ TAY
Nguyễn Trọng Tín

"Thôi thì chia tay ..."
Chúng mình nói cứ như là giận dỗi
Thế rồi vĩnh viễn mất nhau - ngơ ngác một đời người
Cho dù có kiếp sau chắc gì còn gặp được
Bỗng vàng ngọc đêm nay ta lại có nhau đây

Vẫn miếng vá trên vai vẫn quần vo quá gối
Đôi chân trần trong bùn đất em đi
Áo cưới ta hằng mơ đâu rồi em không mặc
Cả bộ áo tang... trắng một màu tang tóc
Anh vẫn khoác cho em để che đi tan nát chính mình

Nói gì đi em sao cứ lặng thinh
Ngực anh đây, thôi áp vào mà khóc
Em đừng tan, ôi em đừng tan mất
Đừng để anh bơ vơ trên trái đất một mình

Từ đêm ấy tôi biết tôi không về được thiên đường
Cũng chẳng thể xếp hàng vào địa ngục
Đêm đêm giật mình tôi lại ngồi đốt thuốc
Tìm dấu chân trần trên mặt đất, lần đi.

----------

nttuyen



... ngàn thu cho
một mùa đông ấm
xin trao tình
một nụ tầm xuân...

sonkim



Thấy quán hơi vắng...cô Chủ Quán lại treo bảng " Một mình......"
ghé qua trả nợ nửa bài của đại ca Vũ.

......................

Nỗi Nhớ


Xin lãng quên
thay vào nỗi nhớ
câu tình lỡ
nỗi nhớ chẳng phai...
Ngày gặp lại
sông quên dậy sóng
nửa vòng trời
gào thét mỏi mong
em thật gần
tựa như hơi thở
mắt bâng khuâng
đan câu tình lỡ
tay ngỡ ngàng
xe giấc mộng tan
tim rộn ràng
chờ bước mơ hoang..
ngàn thu cho
một mùa đông ấm
xin trao tình
một nụ tầm xuân...

Nay ngồi nhớ
bên bờ lãng quên
ngày chen tháng
soi bóng muộn phiền
bạc từng sợi
sợi buồn không tên
em có nhớ..
một người...
nhớ em.


...............

nttuyen



MỘT MÌNH TRONG CHIỀU
Phạm Thị Ngọc Liên

Con chim sẻ đứng trên mái ngói kia
Muốn nói gì với mặt trời ?
Lời chim thì nhỏ
Bầu trời thì cao ...

Mối tình anh như mái ngói đầy rêu
Nỗi buồn đóng thành tầng
Em đẫm vào trượt ngã
Vết nhói đau đến lạ
Như lời tình ca cũ kỹ đã xanh rêu
Giá như ta là của nhau
Đơn giản như ánh nắng ngoài kia
Thời gian em không còn rỗng
Em muốn đem cho anh tiếng khóc tự đáy lòng
Nuớc mắt đã khô
Giá như anh có một lần nhìn được !
Nhưng,
Con chim sẽ đứng trên mái nhà
Hót hoài
Chẳng có ai nghe...

Chẳng có thứ thuốc trường sinh nào giữ được tuổi trẻ của em
Chẳng như loài hoa bất tử
Cứ lóng lánh trong hoàng hôn của mình
Con chim sẽ bay đi còn để lại những dấu chân phiền muộn
Trên mái ngói đầy rêu
Như danh thiếp một mối tình đi vắng
Em ngã trong nỗi buồn thầm lặng
Già nua
Mệt nhoài ...

Giá như anh có một lần biết được
Em muốn như con chim sẻ kia
Bay đi
Bay đi
Dù không đến được mặt trời ...

-----------

nttuyen



. Hôm nay chủ quán tui post bài thơ dễ thương này dành cho những ai đang muốn ... "thêm một" !

THÊM MỘT
Trần Hoà Bình


Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết

Dĩ nhiên là tôi biêt
Thêm một .. lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một ... phiến toái thay

Thêm một lời dại dột
Tức là em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lỳ
Thế nào em cũng khóc

Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi

Nhận thêm một thiệp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết.

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một ... lắm điều hay.

------------

nttuyen



. Ừ, có lẽ phải tạo ra một không khí "vắng vẻ" như vậy, bác Thái mới siêng vào "ủng hộ" chăng ???
. Xem ra, Thái "khoái" món thơ của Đồng Đức Bốn ? Mình chỉ đọc được một ít bài của tác giả này, tuy vậy cũng nhận thấy một "mạch" thơ rất có cá tính, rất riêng..., dễ nhận thấy nhất là cách đặt câu, đặt ý "có vẻ" như đối lập, mâu thuẫn nhưng lại phản ánh cho một hiện tượng, một sự vật - chỉ là dưới những góc nhìn, những lối suy ngẫm khác nhau (... rồi lại rất gắn bó với nhau) mà thôi! Thật "đáng đồng tiền bát gạo" đúng không ?
. Thêm một sáng tác nữa của Đồng Đức Bốn, "chia sẻ" cùng Thái và các bạn nhé !

CHỢ
Đồng Đức Bốn

Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em

Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày

Chợ buồn bán tỉnh cho say
Bán thương suốt một đời này cho yêu

Tôi giờ xa cách bao nhiêu
Đem thơ đổi lấy những chiều tương tư.

---------------

qhthai

qhthai

Mưa bão quá nên quán xá có vẻ không được nhộn nhịp nhỉ cô chủ quán???Góp thêm bài thơ nhé cô chủ quán.

Vũ khúc mưa

PHAN LÊ TRUNG TÍN

Hạt mưa
Rớt xuống hiên nhà
Chòng chành nỗi nhớ
La đà
Rơi nghiêng..

Hạt mưa
Làm ướt trái tim
Phôi pha
Câu hát im lìm
Bấy lâu!

Hạt mưa
Rơi xuống vườn dâu
Con tằm thổn thức
Trốn sâu, khó tìm!

Hạt mưa
Làm vỡ màn đêm
Tiếng rao đứt quãng
Biết về nơi đâu ?

Hạt mưa
Rơi trúng mắt sâu
Bao ngày
Không ướt
May mà có mưa!

nttuyen



. Rất muốn "nghe" Nỗi nhớ của Kim

. Mùa thu rồi mà Sài Gòn vẫn mưa - mưa ... (vì) bão. Gửi đến các bạn một bài thơ nữa về mưa.
Không êm ái, da diết, quyến rũ ... như Mưa của Đỗ Trung Quân , Nguyên Sa, hay Nguyễn Tất Nhiên... Mưa của Lưu Quang Vũ vẫn trung thành với tính cách thơ của ông : chân thành, sâu sắc.


MƯA
Lưu Quang Vũ

Em đứng bên anh nồng nàn mùa hạ
Chưa kịp lời tình tự
Trời đã oà cơn mưa
Vườn run lên trong nước mắt trẻ thơ.
Mắt em ướt nhoà sung sướng
Nước rửa sạch bụi đường trên trán
Tóc hoá thành dòng suối màu đen
Những chậu thau đồng lanh canh dưới hiên
Những mái tôn ào ào nước dội
Trẻ hò reo, xe bóp còi inh ỏi
Đường thành sông nước xiết trôi băng
Những cánh hoa kim phượng như những chiếc thuyền vàng.
Chở niềm vui đơn sơ, kỳ lạ
Mưa rộng dài xoá những nỗi lo riêng
- Thôi anh đừng nói với em
Anh đừng nói với em
Về hạnh phúc khó khăn về đường dài xa ngái
Đừng dò hỏi tương lai đừng đắn đo e ngại
Đừng thổ lộ yêu thương đừng nhắc chuyện xa xưa
Anh hãy nghe tiếng mưa…
tiếng mưa
Trên những cánh đồng đất nâu tơi tả
Ướt đẫm cả tiếng cười ướt đẫm cả lưỡi cày cả hạt ngô mầm mạ…
Các tường nhà trong một sắc áo chung
Chùm vải sẽ sai quả mận sẽ hồng
Cửa kính ướt sẽ thành gương trong trẻo
Tất cả sẽ giản đơn, chân thành, dễ hiểu
Trên đất đai từng đau khổ của ta

Em đưa tay hứng những hàng mưa
Bàn tay như đài hoa như búp lá
- Thôi anh đừng nhìn em, đừng nhìn em nữa
Em hiểu điều gì đã gắn bó đôi ta
Em hiểu điều gì … Ôi tiếng mưa
Tiếng mưa …

---------------

sonkim



Thấy cô Chủ Quán post thơ đại ca Vũ : Nửa Đêm Nỗi Nhớ
mình làm bài "Nửa Đêm" góp vui trước...lần sau giao bài "Nỗi Nhớ" luôn hỉ.

...............................

Nửa Đêm


Nửa đêm mộng du
về con phố cũ đường mơ
nhịp tim ngày xưa
nhịp từng bước nhớ bơ vơ..
nửa đêm mịt mù
trăng võng lời ru mộng tròn
thân ơi mỏi mòn
hồn phơi trên ngọn cỏ non..

Nửa đêm một mình
hồn chờ bình minh gọi nhớ
gọi những vần thơ
gieo buồn bến xưa
về neo tình cũ..
gọi những mong chờ
trăm tiếng mơ hồ
tình vào thiên thu..

Nửa đêm chiếc bóng
trăng rọi hư không
hồn ôm băng giá đợi chờ
chờ chi đêm dài
tim yêu vụng dại
để cuộc tình phai..
nửa đêm còn lại
gửi về bên ấy
đêm..cùng mộng du.


..........................

nttuyen



. Đọc thơ của bác Kim, mình bỗng nhớ đến một giọng thơ xuất sắc ( nói thật 100% - không "nổ" tí nào ), mà lâu nay quán ta chỉ "thoáng qua" chứ chưa "giới thiệu" kỹ cùng bá tánh . Mình muốn nhắc đến nhà thơ Lưu Quang Vũ. Biết thêm về thân thế người làm thơ , hy vọng sẽ giúp ta "cảm" thơ của họ "sâu" hơn (?), Xin giới thiệu với các bạn một bài viết của Vũ Quần Phương về nhà thơ Lưu Quang Vũ...

". Lưu Quang Vũ là tên khai sinh. Quê gốc: Quảng Nam. Sinh năm 1948 tại Phú Thọ. Mất năm 1988 trong một tai nạn giao thông trên đường 5.
. Lưu Quang Vũ làm thơ từ thuở học cấp ba. Rời ghế trường trung học, vào bộ đội anh viết nhiều hơn và bắt đầu đăng báo. Năm 1968, hai mươi bài thơ đầu tay chọn in chung vào tập Hương cây bếp lửa giới thiệu một hồn thơ trong trẻo, đắm đuối mơ mộng và cũng còn nhiều dấu vết của sách vở nhà trường. Đắm đuối là đặc điểm suốt đời thơ Lưu Quang Vũ. Đặc điểm ấy ít thấy ở các nhà thơ khác cùng thời với anh. Anh cảm thụ đời sống không chỉ bằng nhận thức mà bằng cả giác quan. Cảm giác là hạt nhân đầu tiên của cảm hứng Lưu Quang Vũ. Cảm giác gọi những ý thơ tuôn chảy. Đọc thơ anh ít thấy dấu vết của bố cục, cảm hứng liền dòng ào ạt, đầy ắp hình ảnh, ảnh thực và ảnh ảo, hiện thực và tưởng tượng, sách vở và đời sống hòa quyện thúc đẩy nhau trong các câu thơ dồn dập. Đắm đuối là bản sắc cảm xúc Lưu Quang Vũ. Nó tạo nên sức lôi cuốn ma quái ở thơ anh và cũng tạo nên lắm vất vả cho đời anh. Lưu Quang Vũ đã trải qua những năm tháng lao đao ngay ở tuổi thanh niên: ra bộ đội, không việc làm, gia đình tan vỡ, con nhỏ, chiến tranh đang ở thời kỳ ác liệt, cuộc sống khó khăn, xã hội xuất hiện nhiều tiêu cực... Tình cảnh đó đã được diễn đạt chân thành bằng một nghệ thuật thơ thuần chín, trong khoảng hai năm 1971, 1972, tập trung trong tập Cuốn sách xếp lầm trang (bản thảo, chưa in trọn vẹn). Thơ Lưu Quang Vũ giai đoạn này rất nhiều chiêm nghiệm. Anh nhìn và khái quát việc đời trên cảnh ngộ của anh. Lưu Quang Vũ thuộc tạng người chỉ tin ở mắt mình, chỉ tin ở lòng mình. Mắt anh thấy và tim anh đau nhói anh đều viết thành thơ. Anh muốn trung thành với tình cảm nguyên sơ của mình. Anh không bận tâm lắm đến sự xác định là cá biệt hay phổ biến, bản chất hay hiện tượng. Những bài thơ anh viết ở thập niên 80 như đối nghịch với các bài thời 71, 72. Nhưng thật ra giai đoạn trước kiến tạo cho giai đoạn sau. Sức nặng của câu thơ yêu đời được hình thành từ câu thơ mất mát. Qua mất mát mới biết giá trị của sự có lại: Mùa gió mới có em tôi có lại/Bài hát cũ tôi hát cùng đồng đội/Lại dập dồn như gió khắp rừng khuya
. Giữa lúc anh đang hào hứng viết cả thơ lẫn kịch, năng suất kỳ lạ, dự định táo bạo, thì tai nạn ập đến. 1948-1988. Cuộc đời anh mới 40 năm tuổi đã dừng, sự đóng góp của anh ở thơ, ở kịch đã được đời ghi nhận như một trong các sự kiện nghệ thuật cuối thế kỷ XX. "

... Và hai trong những bài thơ của ông :

NỮA ĐÊM NỔI NHỚ
(Lưu Quang Vũ)


Em kỳ lạ làm sao, tôi vừa yêu vừa sợ
Đã tránh đi vẫn muốn tìm gặp nữa
Quá xa xôi em lại quá gần
Lúc kiêu ngạo lúc như cô gái nhỏ
Xách đôi guốc mòn trong khu rừng lạ
Nhiều bùn lầy và đom đóm ma
Tôi thương em, thương đến xót xa
Em quá hiểu tôi, tôi e ngại
Khao khát của em không phải của người con gái
Không có ở người con trai

Nỗi buồn riêng trong cây
Chỉ có mình em biết
Suốt đời không ngủ được
Là ngọn gió heo may
Trời rộng của anh ơi
Biết em xa thẳm thế
Vẫn muốn bồng trên tay

Nơi đảo xa chỉ có nước với trời
Nơi cát vắng em đi bao ngả gió
Nửa đêm nỗi nhớ
Đập cửa gọi tên
Lần đầu tiên nghĩ trọn về em
Chẳng biết giấu lòng mình
Anh trẻ dại anh có bao tính xấu
Trước mặt em anh cứ huyên thuyên
Đỏ mặt sợ mình lố bịch
Có ích gì đâu có cách nào cứu vãn
Người đã lên đường, tàu đã đi xa

Anh chỉ là ngọn lửa ở thềm ga
Sao cứ đêm ngày khao khát
Nghĩ về em không một phút nào yên
Ngoài kia, mưa trong nắng sáng bừng lên
Như những nắm hoa ai ném vào cửa kính
Dãy phố xám hết nằm trong gió lạnh
Em đi xa em trở lại rồi
Anh vẫn rụt rè không dám nói
Chẳng lẽ em chưa biết hay sao

Em lấy nụ cười giấu nỗi lo âu
Che yếu mềm bằng những lời giễu cợt
Em gượng bông đùa mà anh như muối xát
Ước chi còn tất cả để trao em
Mơ ước, tình yêu, nỗi vui sướng đầu tiên
Gửi em hết, em đừng đi vắng nữa
Nắng mong manh, cánh xoan cao bỡ ngỡ
Những dòng thơ anh viết đã vui hơn
Ta sẽ ra ngoại thành xem rau cải lên non
Em trẻ đẹp như ngày ta mới gặp
Anh lại có sự tươi bền từ đất
Nói với thời gian bằng sắc cỏ xanh rờn.


------------


EM
(Lưu Quang Vũ)


Em không bước ra từ một tấm gương câm
Không đến từ một con tàu trong trí nhớ
Không phải từ một giấc mơ một dòng sông hay lùm cây rực rỡ
Em đến giữa một ngày trong những ngày sống thực của anh
Một sớm mai có tiếng chổi quét đường
Vỉa hè lấm bụi than, cửa hàng bán trái cây, những xe nước đá
Những người lính ngồi đợi tàu, những ngôi nhà gạch vỡ
Em treo áo mưa lên chiếc đinh ở trên tường
Em bước qua bậc cửa, em ngồi ở bên bàn
Bóng em lung lình, đêm không còn lạnh giá
Em mua rau ở chợ về, em chụm diêm nhóm lửa

Chúng ta nhận ra nhau giữa triệu con người
Anh thấy trán em lo âu, anh nghe tiếng em cười
Một thực tại rất gần, một thực tại có thể đưa tay là nắm được
Em ngẩng đầu, mái tóc đen cắt ngắn
Đôi mắt to vừa dịu lành vừa gay gắt
Nhìn thấy đời anh nỗi khổ niềm vui
Biến niếm tin lẻ loi thành niềm tin của hai người
Những ngày của riêng anh những ngày của riêng em bây giờ chung một
Chung nhau chân trời, chung nhau trang sách
Chung nhau một ngọn đèn và khung cửa mưa rơi

Thời ki bịch thảm thương của những nàng Juliette đã qua rồi
Chúng ta có hai bàn tay để gìn giữ vun trồng làm việc
Đường xa lắm mà đời người thật ngắn
Phải có sức lực và lương ăn cho mỗi chuyến đi
Phải hiểu thấu mọi điều để thắng nỗi hoài nghi
Để sống với đời thường và sống cùng giấc mơ phía trước

Dù sao cuộc đời đã giành em lại cho anh
Điều mong ước đầu tiên, điều ở lại sau cùng
Chúng ta đi bên nhau trên mặt đất
Dẫu chỉ riêng điều đó là có thật
Đủ cho anh mãi mãi biết ơn đời



------------

nttuyen



Lệ tuôn...
Tình nhớ...
Lời thề...
Xa bay !!!

sonkim



Bên này trời bắt đầu vào thu..làm chủ đề mùa thu cho hợp cảnh
nhe cô Chủ Quán...

...................................

Thu Xa

Cây rung gọi nhớ
lá trút ngàn đau
một mùa trôi xa nỗi buồn
nắng gió nghập hồn
tiếc nhớ về nguồn

Từng giọt sương thu
đắng nỗi đợi chờ
hoàng hôn lấp lánh tìm vỡ
xôn xao ngày nào
đọng lại trong nhau

Bốn mùa xa lắm
thu vàng heo may
người đi xa mãi sơn khê
hoang lạnh đường về
thiên thu rã nát

Theo ánh tà dương
lá thu nơi này
về phủ lối xưa đường cũ
một thoáng mi cay
lệ thu bóng lá
xa bay...

.....................



Được sửa bởi sonkim ngày Fri Oct 02, 2009 9:50 am; sửa lần 2.

sonkim



Vội Vàng

Gửi về nơi ấy..áng mây trôi
Tình ơi trôi theo xin chớ vội
một ngày được thấy mấy mặt trời
đừng che tai mắt ,xoay nụ cười...

Gửi về bên ấy..ánh chiều tà
sưởi em chút nắng tình phôi pha
tay che bóng đổ được bao xa
đừng vì được mất..để ngày qua

Gửi về nơi ấy..một nụ cười
em vui từng ngày vui với người
dang tay ôm nhé hai mặt trời
ngày tháng qua rồi..nụ cười vơi

Gửi người yêu dấu..chân trời xa
đừng vội bước tới,đừng bước qua
đường xưa lối cũ giờ xa lạ
đứng đợi ngày đến
một mình ta...


..................................

ttha

ttha

HƯƠNG NHỚ!!!.....

Ngăn tủ cũ
mười năm về sắp lại
xương lá bồ đề nhuộm tím rơi ra
sách vở ướp
tháng năm dài - tuổi dại
sống một thời thơ mộng
bướm hoa xa.

những lưu bút ngày xanh đầy bụi phủ
lật từng trang chữ chứa chan xưa
bâng khuâng điểm:
bạn còn, bạn mất
....có người xa vắng ....
đã về chưa?

nghe như vẳng tiếng cười vang đâu đó
áo trắng dung dăng từng buổi tựu trường
góc quán nhỏ ly chè xanh tuổi nhỏ
chéo áo dài ai buộc dính....yêu thương.

ôi kỷ niệm
mang mang đầy nổi nhớ
chất ngất lòng
ngăn tủ của ta ơi!
mười năm nữa
và sau mười năm nữa
tóc bạc đầu
thương nhớ mãi khôn nguôi.
(lê mai)

nttuyen



HAI NỮA
Trần Hội Nhân

Thôi nhé mình chia tay
Đừng bao giờ gặp nữa
Để cuối đời hai nữa
Cứ nhớ và cứ yêu

Để lại nữa buổi chiều
Cũng nhuộm màu pha tím
Để lại nữa cái hôn
Cũng chập chờn ẩn hiện

Để lại nữa con người
Bạc đầu trong thương nhớ
Để lại nữa cuộc đời
Như một câu lặng lẽ

Thôi nhé đừng hai nữa
Như những dòng sông xanh
Âm thầm xuôi về biển
Còn để chút phù sa
Cho đồng bằng màu mỡ.

---------------

sonkim



Thấy T.Hà post Tình Biển Lặng...
lòng cũng gợn sóng chút...

...............................

Sóng Tình


Giữa muôn trùng
ta gọi em
tình vỡ theo sóng
bóng tan theo ngày
một tiếng yêu
ngàn tiếng gọi
muôn trùng sóng vỗ
nỗi nhớ niềm đau...
Sóng vỗ
cho đêm bềnh bồng
xin thêm mặn nồng
tình đừng lãng quên..
Sóng vỗ
cho ngày nhấp nhô
cho men tình nồng
tan trong biển rộng..
Sóng xô
bờ bến thương đau
gọi tình trong nhau
em hỡi nơi đâu..
Sóng xô
ngày tháng qua mau
tình anh biển nhớ
sóng vỡ gọi nhau
gọi mãi...
tình đầu.


.........................

ttha

ttha

TÌNH BIỂN LẶNG!!!...

Hãy nhìn nhau.....không nói!
tình biển lặng.....em ơi!
xa nhau buồn vời vợi....
trong màu xanh biển khơi....

bao la màu nước mặn
vô vàn tình trao nhau
nhìn thôi mà không nói....
sóng dập dồn....bủa cao....

mặn mà dòng nước ấm
lặng lẽ chiều trăng mơ
trời dù mưa - dù nắng
biển có cạn bao giờ....

hãy nhìn nhau.....không nói!
để hồn tan trong nhau
tình dâng cao vời vợi
màu biển thẫm.....không lời!.....
(trăng cửu long)

nttuyen



. Không "ốm", không "ốm" !!!

----------

CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ

Xuân Quỳnh

Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi

Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật kí xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau

Có một thời ngay cả nỗi đau
Cùng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Người trai mới vài lần thoáng gặp
Luôn hi vọng để rồi luôn thất vọng

Tôi đã cười đã khóc những không đâu
Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa

Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.

Tôi đã đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang viết
Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
Em yêu anh hơn cả thời xưa
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
Em biết quên những chuyện đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ
Hoa cúc tím trong bài hát cũ
Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.

-----------

ptnthuy

ptnthuy

MANH LUA MO CAU
Manh lụa ngà , anh làm giấy mộng
Mở đầu bài viết chữ YÊU EM
Thư tình anh gói chung trong kẹo
- Hãy đọc thư nầy lúc nữa đêm
Em hãy trả lời ba chữ tắt
E.Y.A mấy chữ hoa thôi
- EM YÊU ANH ... rõ ràng ba chữ
Ba chữ thiêng liêng ,đẹp tuyệt vời. Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 7 Icon_redface
Thơ Kiên Giang

ptnthuy

ptnthuy

MỘT MÙA ĐÔNG
Đôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi mà chẳng nói,
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng.
Yêu hết một mùa đông
Không một lần đã nói,
Nhìn nhau buồn vời vợi
Có nói cũng không cùng .
Lưu Trọng Lư

ttha

ttha

ôh hay!...cô chủ quán lại "ốm" à?....
GỞI NHỚ VÀO MƯA!!!!!..

Mưa rắc thưa mau xuống nẻo mờ
úa vàng nổi nhớ vỡ thành thơ
gọi mưa ta gởi vào phương gió
một chút buồn tan với đợi chờ...

ngơ ngẩn - ngẩn ngo nhớ vợi vời
tâm tư ủ lạnh lắng sâu rồi
chân mây xa tít mưa chừng mỏng
luyến quyện lá vàng lác đác rơi.....

gió cuốn chưa mòn mảnh nhớ nhung
bóng chiều ai rót giữa lưng chừng
đưa mau nỗi nhớ vào hư ảo
mưa bụi nhạt nhòa cuối dốc sương.....
(trăng cửu long)

ttha

ttha

SẮC MÀU HƯƠNG NỮ!!......
(Đinh công minh)

Màu phong lan trắng - trắng trắng trong
tình đầu e ấp dấu trong lòng
mắt buồn nhè nhẹ khi chiều xuống
biết ngóng trăng lên nỗi nhớ mong
***
màu bâng khuâng tím - tím tím thương
phảng phất hương trinh ngát lạ thường
để tóc dài thêm so với bóng
nghiêng mình dáng liễu điệu cùng gương
***
màu thu cúc vàng - vàng thơ ngây
áo lụa lưng eo nét ngực đầy
bờ vai tròn trĩnh môi hồng thắm
mắt biếc mày ngài má hây hây
***
màu phượng vĩ đỏ - đỏ rộn ràng
thuyền hoa neo bến đợi sang ngang
vu quy giọt lệ ngày song hỷ
nuối tiếc buồn vui bóng thời gian......

sonkim



Thấy cô Chủ Quán liệt kê thực đơn toàn món ngon..
Bên kia Bác Hảo còn post hình lên...Uhm thiệt tình ,nhớ
quê hương,bạn bè thì ít...nhớ hương vị các món thì nhiềuuuuu..

nttuyen



Anh .đỉnh cao dốc nhớ
Em.triền cuối lũng thương
tương tư mờ cả lối
thắc thẻo buồn vương vương.....


. Thơ Hà post làm mình nhớ không khí Đà lạt, nơi mà mỗi khi dự tính đi "chơi" là mình hay nghĩ đến. Leo lên đỉnh Langbiang mờ sương rồi nhìn xuống thung lũng phía dưới ... ; trải qua một khoảng khắc ngắm sao giữa đêm đại ngàn ..., ngồi cà phê nghe Khánh Ly hát nhạc Trịnh hay đọc thơ ... tình của tiền bối là ... "hết ý kiến" luôn !
Lại một bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên mời các bạn ...
--------

EM HIỀN NHƯ MASOEUR


Đưa em về dưới mưa
Nói năng chi cũng thừa
Phất phơ đời sương gió
Hồn ta gần nhau chưa
Tay ta đôi bàn tay
Vuốt lưng em tóc dài
Những trưa ngồi quán vắng
Chia nhau tình phôi phai
Xa nhau mà không hay
(Hỡi em người vô tội
Đeo thánh giá huy hoàng
Hỡi ta nhiều sám hối
Tính nết vẫn hoang đàng)

Em hiền như Masoeur
Vết thương ta bốn mùa
Trái tim ta làm mủ
Masoeur này Masoeur
Có dịu dàng đôi mắt
Có êm đềm cánh môi
Ru ta người bệnh hoạn
Ru ta suốt cuộc đời
(Cuộc đời tên ngoại đạo
Vết thương hành liệt tim)

Đưa em về dưới mưa
Xe lăn đều trên dốc
Chở nhau tình mệt nhọc
Đưa em về dưới mưa
Áo dài sầu hai vạt
Khi chấm bùn lưa thưa
Đưa em về dưới mưa
Hỡi em còn nít nhỏ
Chuyện tình nào không xưa !
Vai em tròn dưới mưa
Ướt bao nhiêu cũng vừa
Cũng chưa hơn tình rót
Thấm linh hồn "Masoeur"

-----------

nttuyen



. Chả ai dám bảo thơ bác Kim là thơ ...thẩn ! Lại còn thầm nghĩ bác thật "thiên tài" : làm thơ "nhuyễn" cứ như là ... nấu bếp - cứ gọi gà là có gà chiên, gà quay, gà luộc..., gọi cá là có cá gỏi, cá kho, cá lẩu..., bằng chứng là lệ thì có lệ đá, lệ hoa... . Smile ( Sao nghe giống quán "nhậu" quá vậy ta geek ). Quán xá là phải phong phú đa dạng... thì mới thành ... công, bác Kim cứ thường xuyên "đổi bữa" cho bá tánh khỏi "ngán" là chủ quán tui đa tạ vậy.

------------

ttha

ttha

CHÚT RIÊNG TƯ!!!....

Nhìn theo một áng mây bay
tóc xuân cũng ngả theo rày sắc mây
một đời xây xác lá bay
đa mang mấy nỗi u hoài khó quên.....
***
hỡi người xa vợi cánh chim
chiều nay bóng nước lênh đênh sóng mềm
để rồi chiều úa.....trăng lên
lá rơi.....rơi giữa sân thềm mênh mông....
***
xót thầm một chút tình không!
đêm đêm hướng vọng trăng rằm cuối mây
trong trăng có chứa tình này
ta đi, trăng có đêm ngày dõi theo?...
(trăng cửu long)


DỐC NHỚ!!!!

Anh .đỉnh cao dốc nhớ
Em.triền cuối lũng thương
tương tư mờ cả lối
thắc thẻo buồn vương vương.....
***
trong đợi chờ gọi gió
chở hồn theo mây bay
mây quên đường lạc lối
cô đơn này ....ai hay?....
***
thắp cho buồn bốc khói
khói lượn vòng bay lên
bốn trời.....em đâu thấy
khói vương mờ mắt cay.....
(trăng cửu long)

sonkim



Tính làm "Cá Hoa" cho hợp với "Lẩu Hoa" gì gì đó...mà cô Chủ Quán
bỏ thực đơn món này...Hìhì vậy thì thôi..A6 không có khẩu phước món này rồi.
Biết là cô Chủ Quán ...ôm bụng cười thơ thẩn của tui...mới đưa đề tài cười hoa đó thôi....

Ta tặng cho em ..một nụ hoa
Em trao cho ta ..một nụ cười
hai mươi năm ru giấc mộng đời
tim mãi còn giữ..nụ cười hoa.

........................................


Giấc Mơ Hoa


phố cũ ta về
vườn xưa vẫn nắng
hoa xưa vẫn thắm
hương xưa còn nồng..
gió chiều mênh mông
vườn hoa muôn sắc
em..vẫn nụ hồng
cho anh vào mộng...

Ta mộng là gió
vào thăm vườn em
len trong nụ hồng
hương say tình nồng...
Ta ước là nắng
ươm trắng sắc hoa
lung linh nhạt nhòa
ru khúc tình xa...
Ta mong là mưa
đơm lại tình xưa
từng hạt đong đưa
vườn em đọng mãi...
Hoa ươm bao mùa
tình nhau mấy thủa
gai hồng.. vết cũ
tim vẫn còn đau...

Hoàng hôn nắng tắt
ta..ánh chiều tà
tình..vệt nắng cũ
tàn..giấc mơ hoa.



...............................

nttuyen



Đã là thơ thì "quyền năng" của chữ nghĩa là vô cùng nên lắm khi những điều phi lý - nhờ "quyền năng" đó mà gợi nên những cảm thông sâu sắc. Cái làm chủ quán tui phải "tròn mắt (cận thị)" là tượng đá rồi đã rơi ...lệ, thứ lệ của đá vô tri vô giác hay là lệ trong đá mà tri, giác uẩn chứa vào trong ??? geek

. Ưmh... có Lệ hoa rồi, hay là Bác Kim "sáng tác" cho một bài ... "Cười hoa" , nha bác Kim. Có thể là cười ( hay "cười" ) những bông hoa , hay là cười như hoa - rồi ... biết đâu ... lòng cũng "tươi" như hoa hay là ..."héo" như lá mùa thu vậy (?) . Bài thơ này chắc "tâm trạng" lắm ! flower

-------------

sonkim



Tượng đá thì rơi Lệ Đá cho hợp chút..Nghe có vẻ phản khoa học..
Thơ mà..hơi phi lý chút nghe cô Chủ Quán
Thôi để bù lại...làm bài Lệ Hoa ...hợp những Đóa Hoa A6 ( Hàhà
điều này chắc T.Tuyền không thấy phi lý rùi...con gái thường thích hoa mà )

.....................................


Lệ Hoa


Anh yêu em
anh không yêu...
tình..
em không hiểu
lòng anh...
em bói
hoa rơi từng cánh
bói hoa, hỏi tình..
cánh hoa rơi
tình mong manh
em hỏi trời xanh
tình có dang dở ?

hoa rơi..hoa rơi
rơi xuống chân người
tình em ngậm ngùi
nụ mầm lẻ loi..
hoa rơi..hoa rơi
cánh hoa tả tơi
trôi theo dòng đời
sắc phai tàn rồi
người hỡi còn yêu?
hoa rơi..tình ơi
xa bay cuối trời
lòng người gian dối
em vẫn muốn hỏi
người hỡi
còn yêu?

Tình đầu trái ngang
còn gì em bói
tình xuân lỡ làng
hoa rơi bẽ bàng
từng cánh..từng cánh..
lệ hoa...



................................

nttuyen



. Bác Kim rơi lệ, mà là lệ ... đá ! Rolling Eyes
------


VẪY HOÀI THEO GIÓ
Trần Quốc Toàn

Vẫy hoài theo gió là cây
Cả đời thức đuổi theo ngày là đêm
Lấy chồng bỏ bạn là em
Ngã năm ngã bảy đi tìm là anh.



QUÉT HOA
Phạm Thiên Thư

Hồn rơi theo từng cánh mang mang
Em bỗng đâu quét cội hoa vàng
Gom tình ta vào trong rổ trúc
Rồi lạnh lùng hắt xuống tràng giang.



TIA CHỚP
Tô Hà

Hãy cất đi nơi ánh mắt của em
Cái tia chớp bàng hoàng ghê gớm ấy
Biển phút lặng mong đừng khơi sóng dậy
Chấm buồm xa đâu phải đã bình yên ...


-------------

sonkim



Hic...Nghe P.Thúy và cô Chủ Quán lên kế hoạch...làm giầu cho A6
Hic...mừng rơi lệ luôn.

.................................


Lệ Đá


Bóng đêm !
hãy về đây
phủ thân này, lạnh giá..
Tình em !
đã xa bay
xanh rêu ta, tượng đá..

Lặng câm bóng hình soi
đêm ngày còn chơi vơi
lời tự tình tiếc nuối
đơn côi mãi tình ơi..
trăng khuyết móc giăng trời
ngàn sao băng rơi vội
xin thì thầm vẫy gọi
theo gió lời em tôi...

Một ngày buồn mưa rơi
lòng thương nhớ một người
nơi phương trời xa xôi
tình yêu không có lời
em hỡi..thấu tình tôi
lệ đá...
giọt buồn rơi.


.........................

ttha

ttha



một chút "hoài niệm" tuổi học trò...........



Aó em trắng quá như mây trắng
Phượng bỗng buông mình lả tả rơi
gió chơi cắc cớ chi cho lắm
chở phượng cài lên áo trắng tươi.....
***
gió cợt trêu dài cho má ửng
tóc mềm ngơ ngẩn nhẹ lay lay
bỗng nghe đứt quãng từng hơi thở
khe khẽ...phập phồng ....áo mỏng ơi!....
***
tiếng ve trỗi giọng trầm ra rả
phượng cứ dật dờ tiếp tiếp rơi
cặp em ấm quá ....tay e ấp....
ta thấy thèm sao ...một phút mơ.
***
ngày mai nắng sẽ đi tìm áo
phượng cũng rơi mà sớm nhạt phai
sân trường trống quá nên hoang vắng
hơi ấm đâu còn....lạnh gió may.....
( trăng cửu long)

nttuyen



. Ý kiến này được đưa ra vào buổi họp lớp nhân dịp forum đạt 1000 bài. Phải xác nhận là hoạ sĩ Kim làm thơ "pro" quá. T. nghĩ "gom" lại thì cũng được lưng vốn kha khá và với "chất lượng" này thì không chỉ làm của mà nếu lobby giỏi chắc còn có doanh thu nữa ( affraid geek ). Thời buổi bây giờ việc cho ra đời một tuyển tập thơ không khó nhất là khi nhà mình có hai bác IT "tâm, tài" đầy đủ, cái khó là việc chuẩn bị, cùng ngồi lại "biên tập" sao cho tuyển tập (thơ... hay là hình ảnh hay gì gì nữa... ) có nội dung lẫn hình thức cũng phải "pro", thì "phát hành" mới "đã". Ý tưởng hay và để thực hiện được chắc phải có " kế hoạch" dài hơi..., có lẽ phải thêm thời gian cho nội dung "dày dặn" hơn, tích luỹ thêm ý tưởng cho phong phú.... Chỉ là ý kiến của riêng T., mong các bạn tham gia bàn bạc thêm để có hướng thực hiện...

----------

ptnthuy

ptnthuy

Đề nghi cô chủ quán thơ và chàng thi sĩ Sơn Kim trù trì việc cho ra đời tuyển tập thơ trên diễn đàn cho mỗi thành viên một cuốn để làm của .
Cảm xúc lời thơ lai láng ,làm khách đường xa ghé thăm quán không khỏi chạnh lòng .

dhatram



Dại Khờ


Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương
Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy.
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
Dấn thân mãi đến kiếm trời dưới đất.

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
Rồi bị thương người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa, không chịu lành thú độc

sonkim



Xin "về" ké thơ bác Nguyên Sa của cô Chủ Quán..

..........................


Về


Chẳng thề non hẹn biển
về với nhau làm chi
hẹn thêm khổ người đến
về..đau lòng mà đi..
chẳng sông cạn đá mòn
về tìm nhau được gì
mòn lối xưa đường cũ
cạn lòng..kẻ tình si

Lòng người có bao sâu
mà chứa ngàn niềm nhớ
tim yêu đã bao lâu
mà muôn ngàn vết đau..
về một lần bên nhau
mang đi bao tình sầu
người ơi..có kiếp sau
xin về tìm lại nhau
xin thêm..
một lần đau.


.............................

nttuyen



CÓ PHẢI EM VỀ ĐÊM NAY
Nguyên Sa

Có phải em về đêm nay
Trên con đường thời gian trắc trở
Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ
Ngọn đèn dầu lụi bấc mắt long lanh

Có phải em về đêm nay
Trên con đường chạy dài hoa cỏ
Cho lòng anh trở lại với lòng anh
Như lá vàng về với lá cây xanh
Trong những chiều gió đưa về cội

Có phải em về đêm nay
Để phá tan
Những nụ cười thắt se sầu tủi
Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu
Không biết đời người có đưa đến tin yêu
Những ngón tay có đưa đến bàn tay
Những mùa thu có đến gió heo may
Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh
Có phải em về đêm nay
Giữa lòng chiều tím lặng
Cho anh đừng tìm thấy anh
Đo đếm thời gian
Bằng những điếu thuốc lá tắt trong đêm
Đầu gối trên cánh tay
Để giấc mơ đừng tẻ lạnh

Em đừng trách anh đã quá lo âu đời người hiu quạnh
Làm thế nào khi lòng mình nứt rạn cơ em
Dù không muốn gục ngã trong đêm
Nhưng đã bao lần đêm khuya
Anh không biết đã làm thơ
Hay đã chọn âm thanh làm độc dược.

Em đừng trách anh để lòng mình tủi cực
Đến ngại ngùng dù nắng dù mưa
Sao em không về
Để dù nắng dù mưa
Dù trong thời gian có sắc màu của những thiên đàng đổ vỡ
Anh vẫn chăn trùm kín cổ
Ngủ say mèm
Vì lòng anh (em đã biết)
Có bao giờ thèm khát vô biên
Có bao giờ anh mong đừng chết – dù để làm thơ
Nên tất cả chỉ vì yêu em
Và làm thơ cho đến chết

Em sẽ về, phải không em
Có gì đâu mà khó khăn, trắc trở
Chúng mình lại đi
Trên con đường chạy dài hoa cỏ
Là những đồn phòng ngự của tình yêu

Mỗi ngón tay em
Anh vẫn gọi là một cửa đào nguyên
Và anh sẽ trở lại nguyên hình
Một anh chàng làm thơ
Mà suốt đời say rượu cúc
Có phải em sẽ về
Dù bầu trời ẩm đục
Hay bầu trời trang điểm bằng mây
Anh sẽ chải tóc em bằng năm ngón tay
Trong những chiều gió thổi .

----------

nttuyen



. Bác Kim này thật là ... , T. là chủ ... quán thơ, chứ có phải là chủ ... tiệm vàng Question , Bác "hiểu" như thế thì... "oan Thị ... Màu " quá !
. Cũng vì cảm thấy mấy câu thơ ấy thật ... thú vị, nghĩa "đen" hay "bóng" gì là tuỳ lòng tự ... hiểu, nên "treo", ngẩm tí cho ... thông, không dè bác Kim "tối" dạ - nghĩa là lòng dạ "đen tối" phải không Question study geek , lại hiểu ... ra một bài "Trăng rơi", cũng xứng cho công quán đây siêng năng "treo" bảng !

-----------

sonkim



Đàn Bà thường hiều nghĩa bóng...
Đàn Ông thích hiểu nghĩa đen...
T.Tuyền treo Quán mấy câu Thơ như đánh đố ..Xin đại diện cánh mày râu A6,hiểu như ri :
Vàng bây giờ đang sốt,giá cao...T.Tuyền có Ngàn Cây Vàng muốn đổi USD hay EURO..
Anh em A6 ai có thì đổi dùm..
riêng mình thì tối dạ,hiểu đen hơn chút nữa...

..............................


Trăng Rơi


Em hỡi dĩ vãng
ngàn vàng có đổi
một lần trao nhau
tình một lần đau
đời là bể dâu
cũng xin bạc đầu..

Tình em trong nắng
cả một trời xuân
anh bước ngại ngần
địa đàng,dấu chân...
Tình em theo mây
cả một trời say
thu vàng đáy mắt
lời ru nắng tắt....

Tình đêm nỗi nhớ
nghiêng nửa vầng trăng
xin lại ngày xanh
xin lại tình xuân
ru nhau tình gần
xin đêm một lần
trăng rơi...
ngàn vàng.


.............

nttuyen



Lòng tự hỏi
ngàn vàng có đổi
cho ngàn sau đi lại thuở ngàn xưa?

347Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 7 Empty Hai mươi năm sau Thu Sep 10, 2009 12:41 am

ltdhung

ltdhung

Nguyễn Nguyễn


Hai mươi năm nhìn lại cuộc tình,
Hai mươi năm ấy thấy mình tay không...

Ngày tháng mùa đông,
xuống phố
mua đóa sương hồng
cắm bình hoa cũ
ngậm ngùi
cho tình đã hai mươi...

Đã hai mươi năm,
anh giam đời em
không xót thương tiếc nuối
như hai mươi năm
em vẫn soi gương
cúi mặt
soi cuộc tình đã khuất
và cuộc tình sau
lỡ hẹn bùi ngùi...

Đã hai mươi năm
anh cột chặt đời em
lửa nào của thương yêu, lửa nào cho tù ngục?
nên em giờ như
chim nhốt trong lồng,
ngứa cổ hót chơi
tiếng hát rời rụng!

Em yêu dấu,
anh còn lại gì
ngoài cuộc tình không có hậu,
anh còn lại gì
ngoài những nỗi đau lâu?

Em ơi,
có khi nào em ngoảnh lại,
gót chân chai dấu đời
thả bước quay lui
tìm về nẻo cũ
đường mơ xa xưa,
giờ chắc đã nhạt nhòa theo cát bụi...

Em ơi,
có bao giờ em đi lại
tuổi học trò,
tuổi đã thương yêu,
đã chờ đã đợi
cho lược gương xưa
có lúc cũng buồn tênh nỗi hững hờ

Em ơi
có bao giờ em nhớ lại
mảnh đời nào
dang dở thương đau
mảnh đời nào ta chửa có nhau
theo sóng nước
cũng nổi trôi thân bèo bọt

Em còn nhớ
thuở đã nguyện cầu tha thiết
thuở tin yêu
còn khan hiếm cõi trần gian
nên một thời sỏi đá cũng hoang mang
đã đánh dấu,
hạnh phúc
đếm từng giây từng phút
trong những ngày quỷ sứ cướp ngai vàng

Em yêu dấu
lối mòn xưa em có đến,
thuở rất xa
và một thuở rất ngu ngơ...
ta tìm nhau,
từng chuyến đò đưa vội,
như chuyến đời chở khách qua sông
suốt dọc đường gió bụi mênh mông
đêm quấn quít,
sáng còn thương tóc rối
sợ vướng chân nhau
lúc bịn rịn vẫy tay chào...

Em yêu dấu,
còn bao lần vội vã,
chia tay nhau kẻ ở,
người đi
Chuyến xe đò khắc khoải suốt chân mây
lời hò hẹn
sợ không vuông tròn theo đời bão nổi...

Và những chuyến trở về từ miền gió bụi,
cả một trời thương nhớ ngập chìm sâu
tỉnh dậy tình cho bão lại lên mau,
cơn bão tố
dấu phong lưu
thiên thu còn nhớ...
Hai mươi năm,
anh chẳng còn nhìn lại
đời mệt mỏi rồi nghĩa lý gì đâu
khi cửa tin yêu đã khép thuở ban đầu
thì xá gì những cỏn con trần thế

Hai mươi năm
ta cùng con xuống phố
mua đóa hồng tưởng nhớ đến người xưa
Cắm cành hồng sương
thương tình cũ dịu dàng,
chợt gai nhọn bỗng đâm sâu
trái tim buốt đau nỗi nhớ
Lòng tự hỏi
ngàn vàng có đổi
cho ngàn sau đi lại thuở ngàn xưa?

Những hạnh phúc xa xưa nếu có
đã đủ cho đời
cười lớn một trận cười
Những giây phút lỡ cùng em hò hẹn
cũng đủ cho người
ôm tình nhớ khôn nguôi...


Cám ơn em
đã nhiều năm chịu đựng,
cám ơn em
đã giúp dựng thiên đường
(cõi thiên đường trong trí nhớ mông lung
đã sụp đổ
khi ta bỗng hai người xa lạ...)

Đường còn lại..
xin chào giã biệt
giã biệt tình và giã biệt người

Hai mươi năm sau ta đành làm người lỗi hẹn
hai mươi năm sau ta đã hết một đời...


348Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 7 Empty Vì Em tôi đã làm Sa Di Wed Sep 09, 2009 11:59 pm

ltdhung

ltdhung

Du Tử Lê

thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em
kinh kệ nghìn pho có một tên
viết hoa một chữ không ai hiểu
Phật bảo: kinh mà không phải kinh

thế giới vì em sẽ dịu hiền
biển đời phút chốc bỗng bình yên
cánh chim tịch mịch miền vô niệm
vô chấp, em ngồi như Quan Âm

ba nghìn thế giới quy về đây
vóc ốm em đi. Ngón cũng gầy
thấy trong Địa Tạng em và mẹ
Tam Bảo theo tôi: có dáng người

muông thú vì em ở với rừng
tôi vì em ở với thi ca
thấy nhau là một đâu còn ngã
thân chẳng riêng thì tâm nào riêng?

phá chấp. Như Lai ở dưới trần
hiện thân Bồ Tát cứu nhân gian
cây oan khuất vẫn nghìn tay vẫy
tôi vẫn nhìn em là chân kinh

xuống tóc. Theo em khép cửa đời
vào thiền để chỉ thấy viền môi
yêu nhau ai bảo tâm không trụ?
quên hết. Nhìn nhau. Nhất quán rồi.

vì em tôi biến thành sơn tự
mái đỏ tường rêu. Hoa hổ ngươi
tình tôi là thảm xin em bước
rất khẽ mà nghe đất nhớ trời

nước mắt em trên chánh điện tình
nở hoa siêu độ hoá tâm kinh
đêm đêm tôi nhớ bàn tay cũ
và thấy trong kinh đủ bóng, hình

vì em tôi đã làm Sa Di
không đi nên ý vẫn quay về
bế quan toạ thị. Tôi và vách
em tụng kinh gì? Cho nghe đi

hôn em Bồ Tát. Chuông kinh hãi
rung hoảng vì tôi? hay cả em?


ttha

ttha

bác tuyền nói lạ!!!!......nhận "quà" rồi hổng "sộp" có được không.....??? Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 7 Icon_king
TÌNH KHÚC THỨ 12...!!!
Bởi nổi nhớ..!!!anh ghi bằng phép cộng...
Nên niềm thương anh tính cấp số nhân
Còn buồn vui như lủy thừa vô cực
Trừ hay chia là khi hết ân tình....
***
Anh nghĩ thế mà lòng không ân hận
Dù mai đây mỗi đứa một phương rồi
Dù bây giờ phiền muộn đã lên ngôi
Đang kết tủa trong nổi sầu thấm thía...
***
Trước mặt anh là bức tường đạo nghĩa
Vẫn lạnh lùng sừng sững chắn đôi ta
Anh rời rã trong khối tình oan nghiệt
Như chàng ngưu mòn mỏi bến ngân hà....
***
Em chờ chi sao chẳng về xứ lạ
Đời một lần không thể thiếu xe hoa
Chớ thủy chung người tưởng em treo giá
Đường về xuôi đừng nhắc chuyện đôi ta...
***
Em cứ đi nhưng không cần vội vả
Hãy chờ anh trao trả những nụ hôn
Đây ân tình những năm tháng sắt son
Anh trân trọng trao lại cho em đó
***
Uống đi em! cùng anh ly rượu nhỏ
Chén giao tình giây phút cuối em ơi
Dù lát nữa đây lòng anh nổi gió
Hồn hoang liêu còn ấm chút men đời....
(Thương Thương Ấn)

sonkim



Có thêm vài khách sộp nữa là oh yeah ha cô Chủ Quán.. Cung hỷ phát tài.

.........................


Nợ Tình


Dang tay ôm bóng tối
tim muôn ngàn vết đau
tình trước và tình sau
tình nào đến bạc đầu..
tình đầu ngày không đợi
tình sau đêm chẳng mong
tình ơi.. giờ nơi đâu
tim hỡi sao còn đau..

Yêu là chi ai biết..
tình là gì ai hay..
chỉ khi môi héo hắt
tim mới biết đắng cay
yêu đọng trên khóe mắt
tình trôi theo tháng ngày
yêu gieo một vần thơ
tình gặt ngàn nốt nhạc..

Dang tay ôm nỗi nhớ
tim rã..trả nợ nhau
tình đầu chưa in dấu..
tình sau đã bạc mầu
đời hỡi xin qua mau
để tình đầu tình sau
trả hết...
hết tim đau.


.................



Được sửa bởi sonkim ngày Thu Sep 10, 2009 1:37 am; sửa lần 1.

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 7 trong tổng số 10 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Next

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết